"Thương nhớ mười hai"không chỉ là mười hai tháng trong một năm với trời cây mây nước, với biết bao phong tục tập quán, bao thói quen từ dân dã tới thanh tao của người Bắc Việt (*) (đôi khi cũng xen lẫn cả miền Nam), mà còn là cả tâm tình thương nhớ của một người chồng dành cho người vợ thất lạc xa xôi. Mà người chồng lại là một kẻ hư hỏng sa đà được quay trở lại nhờ sự tận tình thương yêu của vợ. Vũ Bằng thật khéo lồng ghép giữa tâm tư tình cảm bản thân, gia đình và thời tiết khí hậu, cái ăn cái mặc...
Tự ngôn
Tháng Giêng: Mơ Về Trăng Non Rét Ngọt
Tháng Hai: Tương Tư Hoa đào
Tháng Ba: Rét Nàng Bân
Tháng Tư: mơ đi tắm suối Mường
Tháng Năm: nhớ nhót, mận, rượu nếp và lá móng
Tháng Sáu: thèm nhãn Hưng Yên
Tháng Bảy: ngày rằm xá tội vong nhân
Tháng Tám: Ngô Đồng Nhất Diệp Thiên Hạ Cộng Tri Thu
Tháng Chín: gạo mới chim ngói
Tháng Mười: Nhớ gió bấc mưa phùn
Tháng Mười một: Thương về những ngày nhể bọng con rận rồng
Tháng chạp: Nhớ ơi chợ tết
Tết: Hỡi cô mặc cái yếm xanh…
0 nhận xét:
Đăng nhận xét